Ngu ngơ trả nợ tình người,
Bờ vai chừ lạnh, nụ cười chừ khô.
Còn đâu triền nắng lô nhô ?
Đổ nghiêng một cõi hư vô cuối chiều.
Còn đâu nửa mảnh sóng triều ?
Duềnh loang bước quạnh, bóng xiêu nẻo đời !
Thôi thì thôi, Tôi còn tôi !
Còn tôi sót giọt tình côi nhạt màu.
Còn con tim lạnh úa nhàu,
Nửa câu thơ nhuộm bạc đầu nhân gian .
Còn đây nửa bước chân hoang,
Thuở tôi dấu tích địa đàng bỏ rơi !
Thôi người ơi ! Thôi tình ơi !
Mưa Đêm lem vỡ giọt đời xiêu nghiêng.
Tôi về ru giấc cô miên,
Thương ai phơi hạt bờ hiên mịt mùng.
Còn đây nửa góc bão bùng
Trả em - Trả tận nghìn trùng ơi em !
DẠ VŨ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Các bạn dán LINK ảnh trực tiếp không phải dùng thẻ.
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.