ENTRY

Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2016

KHÚC SÔNG QUÊ






Từ em bỏ bặt cung đàn ,
Trăng thu biếng tỏ, lá vàng biếng rơi ,
Tóc nâu thả rối bên đời ,
Môi trầm lạnh cả câu lời dạ, thưa .
Phồ chiều se sắt bờ mưa ,
Tội con dốc nhỏ đòng đưa gánh sầu !
***
Từ em đành đoạn qua cầu ,
Hồn thu nức nở đục ngầu sông quê ,
Dòng quê cỏ úa triền đê ,
Dồn con nước nghẹn bước về chia ngăn .
Bên cầu vàng dấu ăn năn ,
Trong em tím cả trăm năm nghẹn ngào !
***
Kể từ nặng kiếp má đào ,
Ấp ôm phận bạc chênh chao đỉnh nguồn ,
Gió chiều lay lắt cánh chuồn ,
Oằn vai em cả gánh buồn chẳng vơi ,
Bao mùa sùi sụt hạt rơi ,
Phập phồng bong bóng niềm phơi nỗi niềm !
***
Để từ vỡ giấc hương nguyền ,
Giọt tim đọng khuất cuối miền nhân gian .
Nẻo trần trăm sự đa đoan ,
Lở loang theo cụm khói nhang về trời ,
Vần đau xếp lại không lời ,
Tiếc thương kết lại ngậm ngùi riêng ai !
***
Em chừ gót nhạt hài phai ,
Hương xưa quạnh dáng trang đài sầu ru ,
Sông chiều rụng cánh mù u ,
Tím loang con nước phù du một dòng .
***
Chợt câu bong bóng phập phồng ,
Xót xa ai thả bềnh bồng sông quê !
DẠ VŨ 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Các bạn dán LINK ảnh trực tiếp không phải dùng thẻ.

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.