BẾN LẶNG DUYÊN CHỜ.
Tím nhuộm lòng tôi nhớ chẳng nguôi ,
Chiều buông chợt thoáng gọi tên người,
Môi trầm buốt nẻo gầy hương lạnh ,
Tóc xoả thương ghềnh nhạt sắc tươi.
Tiếng dạ còn vương muà lá đổ ?
Lời ca vẫn quyện thuở trăng cười ?
Đò ngang đậu bến sông thầm lặng ,
Đợi khách sang bờ một chuyến xuôi..
Dạ Vũ
ĐỜI LẶNG ( hoạ )
Theo dòng kỷ niệm phút nào nguôi ,
Mộng vẫn chờ đây chỉ vắng nguời .
Gió thoảng qua hồn hương đã nhạt ,
Tâm sầu giữa dạ cảnh còn tươi ?
Dường như chốn cũ nào hoa nở ,
Cũng tại vườn xưa chẳng nắng cười .
Ảm đạm tơ đời nên có lẽ ,
Sông chiều vắng lặng hững hờ xuôi.!
Ngô Gia Tôn Tử
Taiwan 01-11-16.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Các bạn dán LINK ảnh trực tiếp không phải dùng thẻ.
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.